Vào ngày 2 tháng 6, nhà kinh tế đoạt giải Nobel Paul Krugman đã so sánh những đơn vị phát hành stablecoin với các “ngân hàng antebellum” – tức các ngân hàng tự do hoạt động trước Nội chiến Hoa Kỳ thế kỷ 19. Ông cho rằng stablecoin chính là những “ngân hàng hoang dã” được trang bị công nghệ hiện đại, nhưng bản chất vẫn là “ngân hàng bóng tối” mới, chuyên dùng để né tránh các quy định tài chính hiện hành. Krugman nhấn mạnh stablecoin không phù hợp cho thanh toán hàng ngày và lợi thế duy nhất của chúng là tính ẩn danh, điều này trở thành nguyên nhân nền tảng gây ra các hoạt động tội phạm.
Ông cảnh báo rằng nếu xảy ra hiện tượng rút lượng stablecoin lớn đồng loạt, điều này có thể kích hoạt bán tháo trái phiếu Kho bạc Hoa Kỳ, tạo cú sốc cho hệ thống tài chính truyền thống. Quan điểm này gióng lên hồi chuông cảnh báo về rủi ro hệ thống tiềm tàng từ giao dịch tiền điện tử ổn định giá, do chúng có tiềm năng ảnh hưởng đến thanh khoản và tính bền vững của thị trường tài chính toàn cầu.
Tuy nhiên, một đồng sáng lập của một nền tảng phân tích dữ liệu tiền điện tử nổi tiếng đã phản biện quan điểm trên, cho rằng nhận định của Krugman thiếu chính xác và gây hiểu lầm nghiêm trọng. Hàng trăm triệu người dùng stablecoin đã chứng minh giá trị thực tiễn của loại tiền điện tử này, đặc biệt trong việc chuyển đổi nhanh chóng, tiết kiệm chi phí và khả năng hỗ trợ các giao dịch xuyên biên giới hiệu quả. Stablecoin ngày càng khẳng định vị thế như một công cụ thiết yếu trong hệ sinh thái túi tiền kỹ thuật số toàn cầu.
Cuộc tranh luận này phản ánh sự phân hóa trong cách nhìn nhận về vai trò cũng như rủi ro mà stablecoin đem lại cho ngành tài chính truyền thống. Một mặt, stablecoin được ca ngợi về tính ứng dụng và tiện ích, mặt khác vẫn tồn tại những thách thức lớn liên quan đến quản lý, minh bạch và sự ổn định hệ thống. Việc cân nhắc kỹ càng trong khung pháp lý là cần thiết để vừa phát huy tiềm năng tiền điện tử đồng thời hạn chế các rủi ro pháp lý và tài chính.